Lứa 'ngọc nữ' mới của điện ảnh Việt: Liệu có đi đường dài?

2-3 năm gần đây, điện ảnh Việt đón nhận một làn gió mới tươi mát, khi vai nữ chính trong hầu hết các bộ phim đình đám đều là những gương mặt rất trẻ và xinh đẹp: Jun Vũ, Midu, Hoàng Yến Chibi, Kaity Nguyễn, Ngọc Thanh Tâm, Thanh Tú, Thùy Anh, Hạ Vi, Khả Ngân...

Điểm chung của tất cả là những diễn viên tay ngang, chưa được đào tạo qua trường lớp... Điều này đặt ra nhiều câu hỏi đối với thị trường điện ảnh Việt hiện vẫn đang phát triển từng ngày.


TIÊU CHUẨN CHỌN “NGỌC NỮ” HIỆN NAY LÀ GÌ?

Trước tiên, họ phải có ngoại hình đẹp và là gương mặt “hot” trên mạng xã hội (điều này rất có lợi cho việc PR phim sau này). 90% những cái tên kể trên đều từng là nhân vật “có số có má” trên mạng trước khi họ được điện ảnh để mắt đến.

Đứng thứ hai mới là khả năng diễn xuất và cảm thụ. Đây cũng chính là điểm yếu lớn nhất của diễn viên tay ngang, khi họ vừa ít vốn sống lại vừa không được đào tạo bài bản, chỉ đóng phim bằng bản năng. Trong trường hợp này, vai trò của đạo diễn chỉ chiếm 20-30%, phần còn lại phụ thuộc hoàn toàn vào sự thông minh và nhanh nhạy của diễn viên.

Điển hình như trường hợp của Kaity Nguyễn trong “Em chưa 18” và Hoàng Yến Chibi trong “Tháng năm rực rỡ”. Khán giả khen họ diễn xuất tự nhiên, còn dưới con mắt của giới làm nghề, hai cô gái ấy hoàn toàn diễn xuất theo bản năng. Họ may mắn khi được đặt vào đúng vai, đúng tuổi, gặp được các nhà làm phim biết khơi gợi kiểu diễn bản năng “có gì chơi nấy”, để họ nhập vai một cách tự nhiên, thế là thành công.

ĐƯỜNG DÀI MỚI BIẾT NGỰA HAY

Nhưng cũng vì lối diễn bản năng ấy mà hầu hết lứa “ngọc nữ” mới này chỉ được giao những vai đúng với lứa tuổi của mình. Ít có đạo diễn nào dám liều mình gửi gắm cho họ những vai diễn đòi hỏi sức nặng tâm lý. Nếu đã xác định chọn điện ảnh làm sự nghiệp, họ phải đầu tư nghiêm túc với nghề. Tiếc rằng hiện tại, không mấy diễn viên tay ngang ở Việt Nam nghĩ đến việc trau dồi kỹ năng diễn xuất cho mình. Họ vẫn xem điện ảnh như một nghề cưỡi ngựa xem hoa. Trong khi sự thật lại khắc nghiệt: luôn có sóng sau xô sóng trước, không nghề nào đào thải nhanh như điện ảnh. Một bông hoa hữu sắc nếu vô hương, chẳng sớm thì muộn cũng sẽ bị thay thế.

Dù trẻ hơn, đẹp hơn, nhưng chưa “ngọc nữ” nào thuộc lứa mới này đủ sức thay thế những cái tên như Ninh Dương Lan Ngọc, Nhã Phương, Vân Trang... - những người trụ được trong nghề nhờ hội tụ cả hương lẫn sắc. May mắn chỉ là một phần rất nhỏ, trụ vững được với nghề, rốt cục vẫn cần đến thực lực được đào tạo bài bản.

Trong khi sự thật lại khắc nghiệt: luôn có sóng sau xô sóng trước, không nghề nào đào thải nhanh như điện ảnh. Một bông hoa hữu sắc nếu vô hương, chẳng sớm thì muộn cũng sẽ bị thay thế.

HỌ SẼ ĐI XA ĐẾN ĐÂU?

Trong số các “ngọc nữ” tay ngang, Midu là người đóng nhiều phim nhất, và đến giờ, cô vẫn chỉ dừng ở mức “bình hoa di dộng”. Nhưng có vẻ Midu cũng chẳng quan tâm đến điều này cho lắm, bởi điện ảnh với cô chỉ là trạm dừng chân của tuổi trẻ, còn từ lâu, cô đã dành toàn tâm toàn ý cho việc kinh doanh.

Khả Ngân cũng đóng nhiều phim, nhưng hai lần xuất hiện liên tiếp gần nhất của cô đều thuộc những phim “thảm họa” (“Cao thủ ẩn danh”, “Yêu em từ khi nào”). Hạ Vi giống Midu, có lẽ chính cô cũng biết khả năng diễn xuất của mình có hạn, nên chỉ coi điện ảnh như một cuộc dạo chơi.

Ngọc Thanh Tâm thì hơn hẳn người khác ở điều kiện kinh tế lẫn niềm khát khao được thể hiện mình trên màn ảnh. Nhưng sau 3 bộ phim cô đóng vai chính không khả quan về doanh thu, có lẽ Tâm cần phải nghiêm túc trang bị cho mình hành trang diễn xuất thực sự để hiện thực hóa ước mơ điện ảnh của mình.

Thanh Tú (Sài Gòn), Thùy Anh (Hà Nội) là hai cô gái trẻ hiếm hoi thực sự muốn dấn thân trong nghề nghiệp sau khi có vai diễn đầu tay thành công. Họ chăm chỉ đi casting và không ngại gian khó chắt chiu từng cơ hội nhỏ. Cái họ cần hiện nay là một cơ hội để khẳng định mình.

Jun Vũ, Hoàng Yến Chibi, và đặc biệt là Kaity Nguyễn đều được khen ngợi ngay sau vai diễn đầu tiên. Nhưng trong khi Jun Vũ và Hoàng Yến Chibi đều nỗ lực khẳng định khả năng của mình trong phim tiếp theo, thì Kaity Nguyễn vẫn là một ẩn số. Khán giả vẫn đang chờ đợi bước đột phá tiếp theo của cô gái vừa tròn 19 tuổi này



Sau “Tháng năm rực rỡ”, người ta muốn xếp Hoàng Yến Chibi vào thế hệ “ngọc nữ” mới của điện ảnh Việt đấy?

Úi giời, “ngọc nữ” ấy ạ? (cười lớn) Tôi mới lấn sân sang điện ảnh thôi, chiếc áo “ngọc nữ” e rằng quá rộng. Phải có nhiều vai diễn tốt hơn vai Hiểu Phương (nhân vật trong phim “Tháng năm rực rỡ” do Hoàng Yến Chibi thủ vai - PV) nữa, khi đó người ta muốn gọi tôi là “ngọc nữ” hay gì cũng được.

Người ta gọi thì cứ nhận đại đi, có mất gì đâu?

Tôi không thể nhận vơ những thứ không thuộc hoặc chưa thuộc về mình được. Tôi không thích sống ảo. Nếu để tự nhận, tôi sẽ nói mình là một người may mắn. Không phải ai cũng có cơ hội để tỏa sáng. Còn tôi đã có một cơ hội từ trên trời rớt xuống giúp đưa hình ảnh của mình đến gần khán giả hơn.

Bao giờ thì Yến hết “tay ngang”?

Có lẽ sau một vài bộ phim nữa. Tôi muốn mình trở thành một nghệ sỹ đa năng, bên cạnh diễn xuất còn biết nhảy, múa, hát. Là muốn vậy, nhưng có thành công hay không còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố lắm.

Đa năng thì tốt nhưng cũng có nghĩa là sẽ không sâu một thứ gì cả…

Tôi mới 23 tuổi, thôi thì cứ từ từ mà khẳng định mình. Bây giờ vẫn là quãng thời gian thanh xuân để tôi chọn lựa, thích cái gì thì làm cái đó, không gấp.

Xuân Diệu viết: “Mau với chứ, vội vàng lên với chứ” để giục giã tuổi trẻ. Yến thì cứ nói “không gấp” thế ư?

Thật ra tôi đâu ngồi một chỗ. Cuối năm nay, tôi sẽ ra mắt sản phẩm âm nhạc mới gắn với một hình ảnh trưởng thành hơn. Trong điện ảnh, tôi cũng sẽ xuất hiện với một vai diễn khác hoàn toàn Phương “Phan Rí” trong “Tháng năm rực rỡ”. Đó là một người đàn bà 26 tuổi, đã lấy chồng, cá tính mạnh, không nhút nhát, rụt rè như Hiểu Phương.

Yến có theo đuổi hình tượng nghệ sỹ giải trí không?

Câu hỏi này khó trả lời. Tạm thời chắc tôi cứ sống theo cảm hứng đã, show diễn nào thích thì tham gia, bài hát nào thích thì hát, vai diễn nào thích thì nhận. Nhưng vui thôi, đừng vui quá! Tôi nghĩ mọi thứ vẫn phải có chừng mực.

Chừng mực lại dễ thành an toàn đấy!

Không có chừng mực sẽ thất bại thảm hại. Trước đây, đâu phải tôi chưa từng thất bại. Tôi tự thấy mình là người chậm và chắc nhất showbiz.

Như vậy có nhạt nhẽo quá không?

Ngày xưa tôi nhạt lắm. Bạn bè nói giờ tôi bớt nhạt nhiều rồi đấy!

Đây có phải là những năm tháng rực rỡ nhất của Yến?

Về một mặt nào đó, chắc là rực rỡ. Tôi đang có đầy đủ mọi thứ: một gia đình hạnh phúc, tiền kiếm đủ xài, được làm công việc đúng với đam mê của mình, cuộc đời (trộm vía) không éo le và tôi đang tìm hiểu một người.



Có một diễn viên nói, cô ấy thích xem đi xem lại tất cả các vai diễn của mình. Kaity thì sao?

Tôi thì không, có lẽ vì tôi không thích ngủ mãi trên thành công của mình chăng? Ngủ hoài sẽ quên mất việc tỉnh dậy. Lúc nào tôi cũng tự dặn mình rằng: đó mới chỉ là một vai diễn thôi, nếu cứ hướng mãi về nó, mình sẽ không thể nào làm tốt ở những vai diễn sau. Vì vậy, xong phim là tôi thoát vai luôn.

Nhưng “Em chưa 18” thành công ngoài sức tưởng tượng, lại là bộ phim đầu tiên mà Kaity tham gia, chiếc bóng của Linh Đan (vai diễn của Kaity Nguyễn trong “Em chưa 18” - PV) dễ gì mà thoát được?

Không dễ nhưng đến lúc cần thì vẫn phải thoát thôi. Thành công của vai diễn này quá lớn, đến mức, nó che lấp cả nhiều thứ khác của tôi. Đó cũng là một trong những lý do mà thời gian qua tôi yên ắng. Mất gần một năm sau “Em chưa 18” tôi mới chọn được một kịch bản ưng ý khác. Sẽ có một chiếc bóng lớn hơn che đi Linh Đan. Tôi rất tự tin khi nói điều này.

Tò mò quá…

Tôi chỉ có thể tiết lộ rằng mình đang đi học ballet và võ. Nghe có vẻ chẳng liên quan nhỉ?

Vừa có một vai diễn thành công, sao một năm qua Kaity không tận dụng độ “hot” để làm tới. Bạn không thấy phí hoài sao?

Khoảng dừng đó là xứng đáng. Tôi đã học được rất nhiều điều.

Học để thoát mác “hotgirl đóng phim” và phá tan luận điểm “nổi tiếng sau một đêm” ư?

Nhờ cái mác ấy mà tôi có thể đến với con đường này sớm hơn, đó là may mắn chứ. Còn về chuyện nổi tiếng sau một đêm, ai cũng có thể làm một việc gì đó để nổi tiếng ngay được. Nhưng làm cách nào giữ sự nổi tiếng ấy bền lâu, đó mới là điều cần bận tâm.

Nghệ sỹ đa năng đang là đích đến của nhiều người trẻ. Còn Kaity thì hướng đến hình tượng nào?

Ai chẳng muốn mình là một bông hoa nhiều màu sắc, tôi cũng muốn vậy nhưng hiện tại, tôi phải tập trung làm tốt một thứ trước. Tôi là người khá kĩ tính, chắc chắn 100% thì mới làm. Sau đó, có thành công hay không còn tùy duyên và may mắn của mình nữa.

Bạn nói nhiều về may mắn. Nhan sắc thì sao?

Có thể hiện tại, nhan sắc và tài năng của tôi chia đều 50/50. Nhưng khi tôi lớn hơn, già đi, chưa chắc đã đẹp mãi. Tài năng thì sẽ vẫn ở đó.

Nhan sắc và tài năng đã chia đều 50/50 rồi, vậy may mắn ở đâu?

Chắc thêm 20% nữa.

Người ta lấy 100% làm chuẩn, Kaity lại lấy 120%?

Tại sao phải lấy 100% làm chuẩn trong khi tôi có thể có được hơn thế?



So với dàn diễn viên trẻ trong “Tháng năm rực rỡ”, Jun Vũ có lẽ là cái tên được báo chí săn đón nhiều nhất, đặc biệt sau khi bạn chia sẻ về việc dao kéo vòng 1…

Tôi chia sẻ để mọi người biết và đừng hỏi cũng đừng bàn tán nữa thôi. Thế nhưng, chuyện lại diễn ra không như tôi nghĩ. Tôi không hề muốn công chúng nhớ tới bộ ngực của mình thay vì những sản phẩm của mình đâu.

Nếu được chọn lại, bạn sẽ không nói?

Tôi vẫn nói thật. Tôi nghĩ, khán giả thích nghe sự thật hơn là những điều giả tạo.

Nhưng trong showbiz, thật quá thì thiệt đấy!

Vì vậy, chia sẻ nhưng đừng chia sẻ hết. Truyền thông thường khai thác những yếu tố giật gân để câu view, đó là việc của họ. Việc của mình là giữ được sự chừng mực để không trở thành con mồi của truyền thông.

Bạn thấy showbiz như thế nào?

Càng biết nhiều, tôi càng thấy showbiz phức tạp. Có lẽ vì vậy mà trước đây ba mẹ không thích tôi đi theo con đường này. Nhưng nghề nào chẳng có mặt này mặt kia. Tôi ngoan nhưng được cái cứng đầu, chắc sẽ giữ được lập trường của mình.

Về quan điểm “làm nghệ thuật thì phải nổi tiếng, không nổi tiếng thì đừng làm”, bạn nghĩ sao?

Tài năng cũng chỉ là một phần, phải có cả may mắn nữa. Nhiều nghệ sỹ có tài nhưng không bật lên được, cứ như sự nổi tiếng bỏ quên họ vậy. Nghề này bạc, không đủ độ phủ sóng thì không kiếm đủ ăn. Nói gì thì nói, bên cạnh đam mê, đây vẫn là công việc để kiếm tiền mà.

Trước đây, đã lần nào bạn có suy nghĩ “hay là mình bất chấp hết để được nổi tiếng” chưa?

Thực ra, trước khi nhận vai Tuyết Anh (phim “Tháng năm rực rỡ”), tôi cũng từng nghĩ tới chuyện này. Nhưng sau nghĩ lại, vẫn là không muốn chọn con đường scandal. Tôi tự nhủ, nếu làm việc nghiêm túc mà không nổi tiếng thì có lẽ do mình không có duyên với nghề mà thôi. Tôi học quản trị kinh doanh, nếu không làm diễn viên, chắc tôi sẽ làm kinh doanh.

Tuổi thọ của nghề diễn viên thường dao động 10-15 năm, tùy độ “hot”. Khi hết “hot”, làm kinh doanh cũng chưa muộn mà!

Thần tượng của tôi là chị Ngô Thanh Vân. Nếu có thể, tôi cũng muốn tương lai sẽ sở hữu một công ty giải trí như chị ấy. Đến một ngày không còn được hào quang điện ảnh chiếu sáng nữa, tôi muốn là người đứng sau cánh gà.

Những ngày đầu đến với điện ảnh của bạn thế nào?

Ban đầu tôi rất nhát; trước máy quay, tôi sợ xấu, sợ quê, sợ lố nên không dám bung hết bản thân. Đi diễn một thời gian tôi mới thấy, làm diễn viên là mặt phải dày. Điều này quan trọng lắm. Không được ngại, ngại là hỏng.

Nghe nói giữa rất nhiều kịch bản gọi mời gần đây, Jun đã chọn 2 kịch bản, trong đó một vai là khách mời, còn lại là vai thứ chính?

Lúc nhận kịch bản, tôi cũng e dè, không biết mình làm như vậy có bị khán giả cho là đang đi xuống không. Đóng xong rồi tôi mới thấy không hề hối tiếc. Có những vai tuy phụ nhưng nếu thiếu nó thì không thể nào ra một bộ phim. Với lại, tôi cũng thích thử sức ở nhiều dạng vai khác nhau để xem mình có thể đi được đến đâu, cái gì phù hợp với mình. Với hai vai diễn này, tôi thoát được khỏi kiểu bánh bèo, trong sáng mà mọi người thường mặc định nên tôi thích.

Ngoại hình bánh bèo nhưng tính cách lại có vẻ liều. Jun Vũ là…?

Một cô gái cung Song Tử, được tạo ra từ nhiều mảnh ghép khác nhau.



Đối với Tú, điện ảnh là gì?

Đó là một trải nghiệm. Điện ảnh giúp tôi nhận ra 80% dòng máu trong người mình dành cho nghệ thuật.

Đó sẽ là sự nghiệp của bạn?

Ít nhất ở hiện tại là như vậy, cho dù tôi học thiết kế đồ họa chứ không phải diễn xuất.

Vào nghề 4 năm, đã có 1 vai nữ chính, 5 vai thứ chính trong phim điện ảnh, “gia tài” của Tú đồ sộ đấy chứ nhỉ?

Tôi nghĩ rằng, những thứ tôi có được một phần nhờ duyên của tổ nghiệp. Tôi cũng may mắn khi có mẹ (diễn viên Kiều Trinh - PV) bên cạnh. Mẹ là người chia sẻ và dẫn dắt giúp tôi biết mình nên làm gì, làm như thế nào để diễn được tốt nhất.

Có nền tảng tốt như vậy, sao Tú không cứ thế mà đi, còn tham gia thi hoa hậu, rồi The Face Việt Nam? Phải chăng Tú từng muốn đổi đời nhờ danh hiệu nhan sắc?

Thật ra, tôi không thích các cuộc thi nhan sắc, nhưng mẹ lại muốn tôi thử để biết, để hiểu hơn và cởi mở hơn với các mối quan hệ giao tiếp bên ngoài. Tôi đi thi cũng để học hỏi thêm kinh nghiệm cho bản thân chứ không có mục đích phải chiến thắng.

Hình như Tú đang là trụ cột chính trong gia đình?

Cũng tùy lúc thôi, lúc tôi đi học thì mẹ đi làm, hai mẹ con chia qua chia lại vậy đó. Dư dả thì tôi không dám nói nhưng so với ngày xưa thì bây giờ, thu nhập của tôi cũng đủ để trang trải cho gia đình.

Thời điểm khó khăn nhất của Tú là khi nào?

Năm 16 tuổi, lúc đó, gia đình tôi gặp khó khăn về tài chính. Tôi đáng lý là một đứa nhút nhát và tự ti lắm, nhưng vì muốn giúp gia đình, tôi đã đi đóng phim.

Tú có xác định mục tiêu trở thành ngôi sao màn bạc?

Tôi bước chân vào showbiz là vì gia đình, động lực để tôi có thể duy trì công việc trong showbiz cũng là gia đình, nên tôi luôn nghĩ mình không phải ngôi sao mà đơn giản, là một nghệ sỹ đang hoạt động nghệ thuật.



Sau thành công của “Đập cánh giữa không trung”, bạn nghĩ mình sẽ “đập cánh” về phương nào?

Lúc đó, tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ nhận những bộ phim thương mại, phim truyền hình hoặc phim có giá trị nghệ thuật thấp hơn “Đập cánh giữa không trung”.

Suy nghĩ đó khi va đập với thực tế thì sao?

Thời gian qua đi, tôi nhận ra rằng không phải bộ phim nào cũng như “Đập cánh giữa không trung”. Từ lúc đó đến giờ, đã 7 năm rồi. Suốt 7 năm, làm sao tôi có thể chờ mãi một bộ phim nghệ thuật để được đóng, được giải và được đi nhiều nước?

Thành danh với dòng phim nghệ thuật có khiến bạn gặp khó khăn khi muốn chuyển mình?

Tôi đã suy nghĩ và quyết định không nhất thiết lúc nào mình cũng phải đóng phim nghệ thuật, không nên đặt mình trong giới hạn như vậy. Tôi phải thoát khỏi nó để có thể tham gia nhiều thể loại khác nhau. Phim nghệ thuật ở Việt Nam ít quá, nếu cứ trông cậy vào nó, tôi sẽ không thể sống nổi với nghề.

Hình như bạn đã hoang mang rất nhiều?

Đúng, vì mọi thứ tôi đều phải tự quyết định. Tính tôi khá tự lập và quyết đoán nhưng nhiều khi một mình chẳng biết nên thế nào.

Đạo diễn Nguyễn Hoàng Điệp (đạo diễn phim “Đập cánh giữa không trung” - PV) có phản hồi gì về bước chuyển mình của bạn không?

Tôi nghĩ chị Điệp sẽ không thích đâu, vì chị ấy rất thuần nghệ thuật, không thích thương mại hay giải trí. Tôi chỉ mong chị Điệp hiểu cho mình. Tôi đã quyết đi theo nghề, tôi phải sống được với nghề.

Bạn đang khao khát kiếm tiền hơn là kiếm danh vọng?

Tôi có đam mê với nghề chứ, nếu không thì tôi đã chẳng vào Sài Gòn một mình, tự lập mọi thứ để làm gì. Việc kiếm tiền, tôi nghĩ về lâu dài ai cũng phải làm, nhưng ngoài điều đó ra, tôi vẫn luôn muốn cống hiến cho đam mê của mình.

Bạn đang làm những việc gì ở Sài Gòn?

Tôi đi casting, với những dự án điện ảnh tôi thấy ổn. Nói thật là tôi ghét đi casting lắm. Nhưng rồi tôi hiểu rằng, dẫu không trúng vai nhưng đó là cơ hội để giới thiệu mình với mọi người.

Đến bao giờ Thùy Anh sẽ vỗ cánh một lần nữa?

Tôi tin rằng 1 năm nữa, tôi sẽ là một người khác.

Theo Tạp Chí Đẹp

Đăng nhận xét

✪★ Chèn link ảnh/video trực tiếp vào khung bình luận để hiển thị hình ảnh hay video cho phần nội dung.
✪★ Nếu tải file mẫu không được, vui lòng để lại nhận xét vào khung bình luận bên dưới để được hỗ trợ nhé .
✪★ Chúc các bạn có một năm Nhâm Dần 2022 🐯 nhiều thành công tốt đẹp!

Mới hơn Cũ hơn